Email       Bản in

Nhớ mẹ 17:19 | 22/06/2013

Mẹ nói trong nước mắt: “Ai bảo đi xa làm chi, ở nhà mẹ có để chết đói mô?”. Tỉnh dậy, mắt con cay, nước mắt tuôn rơi. Ngày mẹ mất, con một mình trong căn phòng trọ xa quê đến mấy trăm cây số. Con khóc.

Trưa hôm đó, con đã nghe rõ ràng tiếng mẹ hát ru mấy cháu ở nhà. Từng đêm, con mơ thấy mẹ về với con. Mẹ im lặng và có lúc cười nhẹ. Con muốn nghe giọng mẹ! Giọng nói của mẹ là âm điệu thân thương nhất. Con không tìm đâu được tiếng nói yêu thương như thế.

Con đã xa quê lên thành phố học được 3 năm, mẹ rời xa con cũng gần 2 năm. Những năm tháng không có mẹ, con nhận ra nhiều điều. Con nhận ra rằng tuy nhà mình nghèo nhưng mẹ đã từng hạnh phúc. Mẹ cười khi anh, chị lập gia đình. Mẹ cười vào ngày chị dâu sinh cháu và khi bé bi bô gọi tiếng bà. Mẹ cười vì những bữa cơm sum họp trong ngôi nhà nhỏ xíu và cũ kỹ. Mẹ cười khi con thi đậu đại học, là đứa con duy nhất bước vào cổng trường đại học...

Hôm nay, trên đường về phòng trọ, con lại nhớ tới mẹ. Nhìn xe dưa đẩy ngang qua mặt, con cũng nhớ mẹ. Ngày xưa, mẹ hay mua dưa hấu cho cả nhà ăn vào hè vì giải nhiệt lại ít tiền.

Thấy chú bán mía đầu hẻm, con lại nhớ mẹ. Nhà mình trồng nhiều mía và mẹ cũng rất thích vì mía thanh và không mất tiền. Mỗi khi ra đường thấy các cô quảy quang gánh, con lại nhớ mẹ. Con nhớ dáng mẹ gầy gầy, tất tả ngược xuôi vì đàn con nhỏ.

Rồi tối ăn cơm, con lại nhớ mẹ. Con nhớ những bữa cơm mẹ nấu cho chúng con, những bữa cơm hết sức đạm bạc, chỉ có cơm, canh, lâu lâu mới thêm con cá nhỏ. Con nhớ tới những ngày cùng mẹ hái rau, nhổ cỏ thuê kiếm thêm tiền. Những ngày tháng ấy cho con biết quý giá trị của đồng tiền từ mồ hôi, công sức của mình.

Con nhớ mẹ lắm và mẹ luôn ở bên con, phải không mẹ?

Bích Vững

(Theo Nld.com.vn)

Ý kiến của bạn

Off Telex VNI VIQR

Đường cong rực lửa
Natasha Barnard mặn nồng vẻ đẹp Nam Phi
Victorias Secret chưa bao giờ thôi sexy
Giấc mộng mang tên Khát khao

Bạn thấy giao diện của Cửa Sổ Mới thế nào ?
Đẹp và ấn tượng
Dễ nhìn nhưng còn sơ sài
Cần thay đổi