Ngày con mất mẹ
09:07
|
07/03/2013
Năm tháng trôi đi, lớp bụi thời gian đã phủ mở lên tất thảy vạn vật, ký ức. Năm tháng trôi đi, lớp bụi thời gian đã phủ mờ những rêu phong lên mộ mẹ. Lớp sơn phủ, viên gạch lát ngày nào cũng nặng trĩu mầu của xa xăm.
Mẹ thân yêu à, dẫu thời gian có phủ mờ đi tất cả, nhưng trong con, nỗi nhớ mẹ, tình yêu dành cho mẹ, niềm khát khao còn có mẹ, cả vòng tay và hơi ấm của mẹ... vẫn còn mãi và ngày mỗi ngày đầy ắp trong trái tim con.
...
Ngày mẹ mất đất trời cũng đổ mưa buồn bã. Những đứa con của mẹ như những kẻ vô hồn. Bố lẩn thẩn ra ra vào vào với những lời vô nghĩa, chốc chốc lại cười, tiếng cười có nỗi đau cắt cứa tận con tim.
Con hụt hẫng trong khoảng không hư hư thực thực. Con áp cả tấm thân con vào người mẹ. Mẹ vẫn nằm đây, chết là chết làm sao, sao lại vô lý thế?
Con cũng không biết vì sao các anh chị lại yêu mẹ nhiều đến thế? Là đàn ông nhưng các anh ôm ghì lấy mẹ, đẩy con ra, xô con ra như rằng mẹ là của riêng các anh ấy. Có lẽ không còn được nghe thấy giọng cười tiếng nói của mẹ, không còn được nhìn vào đôi mắt mẹ nữa, thì khi ấy chúng con hay bất kể người con nào mới cảm thấy hụt hẫng bơ vơ, mới cảm thấy mất mẹ như mất cả một bầu trời.
6 năm mất mẹ và 5 năm mất bố, con đã thấy mình mất đi cả một bầu trời thương nhớ, cả một khoảng không mà chẳng có niềm hạnh phúc nào có thể lấp đầy.
Quả ngon vật lạ muốn mua về biếu mẹ, cuốn sách hay muốn mua về tặng bố nhưng sẽ là hụt hẫng vô cùng khi mà ở quê nhà ấy có còn ai nữa để mà mua, mà báo hiếu đây?
Mất mẹ rồi con mới biết cái tiếng gọi “mẹ ơi” thiêng liêng và cao quý biết nhường nào. Giờ đây mỗi khi về quê con thèm đến tê người một cái ôm của mẹ, thèm đến điên dại một tiếng gọi “Mẹ ơi, mẹ ơi con về thăm mẹ này", "Mẹ ơi mẹ đang làm gì đấy", "Mẹ ơi mẹ có khỏe không?", "Mẹ ơi mẹ có đau chân không con bóp chân cho mẹ", "Mẹ ơi mẹ mắng con đi, mẹ chửi con đi”... Nhưng còn mẹ nữa đâu để mà gọi nữa.
Con khóc, lại phi ra vườn và khóc. Tiếng khóc chất chứa những yêu thương dồn nén từ lâu lắm, chỉ những ai đã mất đi bố, mất đi mẹ thì mới biết nỗi buồn ấy, sự thiếu hụt ấy, sự mất mát ấy, cả cái tủi thân khi thấy những người đang còn mẹ, được làm nũng mẹ hạnh phúc đến nhường nào, và sẽ thương Ku Chíp biết nhường nào khi cứ liên mồm hỏi ông bà ngoại đâu? Về thăm quê ngoại thì ông bà ngoại đâu?
...
Mẹ ơi, con chỉ muốn được một lần ôm lấy mẹ, được hít hà mùi của mẹ như ngày xưa. Mỗi lần đến giỗ mẹ lòng con lại trào dâng niềm xót xa và nỗi nhớ, sẽ lại nấc lên, nghẹn ngào.
Mẹ ơi, út yêu và nhớ mẹ vô cùng!
Doan Thi Hoan
(Theo Vnexpress.net)