Nghe lại câu đối Tết xưa
18:18
|
09/02/2013
Tối Ba mươi, giơ cẳng đụng cây nêu
Ủa! Tết!
Sáng Mồng một, lắng tai nghe lời chúc
Ồ! Xuân!
Đêm Ba mươi nghe tiếng pháo nổ... Đùng !... ờ ờ... Tết
Sáng Mùng một ra chạm niêu đánh... Cộc !... á à... Xuân.
Đêm Ba mươi, đếm tờ lịch, ba mươi tờ buồn xa tháng cũ
Sáng Mồng một, ngắm cành mai, đơn một cành vui đón năm mới.
Ủa! Tết đến rồi đó, chẳng lẽ trơ cùi cùng tuế nguyệt,
Kìa! Xuân sang đấy ư, thôi đành mở múi với giang sơn.
Xuân vẫn còn dài, hướng đến tương lai vùng đất mới,
Tết dù đã ngắn, quay nhìn dĩ vãng cảnh người xưa.
Ðuột trời ngất một cây nêu, tối Ba mươi ri là Tết
Vang đất đùng ba tiếng pháo, rạng ngày Mồng một rứa cũng Xuân.
Chiều Ba mươi nợ réo tít mù, co cẳng đạp thằng bần ra cửa
Sáng mồng một rượu say túy lúy, giơ tay bồng ông Phúc vào nhà.
Nực cười thay! Nêu không, pháo không, vôi bột cũng không, mà Tết
Thôi cũng được! Rượu có, nem có, bánh chưng đều có, thừa Xuân.
Tối Ba mươi khép cánh càn khôn, ních chặt lại kẻo Ma vương đưa quỷ tới
Sáng Mồng một lỏng then tạo hóa, mở toang ra cho thiếu nữ rước Xuân vào.
(Sưu tầm)